Page 2 - Demo
P. 2
Bàihátchúcmừngnămmới từmộtcửahàngmớimở trênphốkhiến tôithoánggiậtmìnhp
ngẩnngơkhinghĩ vềngày Tếtđã thậtgần Tôinghe tiếngbướcchânnhưnhắcnhớconđườngtrở vềquêhươngnơicóđôimắtcủaôngbàchamẹđangngóngđợiconcháu vềđón Tếtđoàn viênNgàytrướckhinộingồiđanhàngtôithườngđếnbóp
ểvaichonộirồinũngnịuđòinộip
kểnhữngcâuchuyện
ểcổtíchCâuchuyệntôinghenộiy
kểhoàikhôngchánlàgiấcmơcủachàngLangLiêuNhờgiấcmơấymàchànghoàngtửtàibađãlàmraloạibánhtượngtrưngchohìnhhàivuôngtròncủađấttrờiNhững
ẩngày thơbé,khi thờigianđãchuẩnbịnóilời tạmbiệtnămcũchịemtôikhông theolũbạnrủđichơimàlêlabênniađầyắp thịtgạo,ládong xembốgóibánhSaumộthồingắmnghíabốchọnranhữngchiếcládonglànhlặnmịnmướtcho vàokhuônnétmặtthư tháihàihòa Tôi tưởng trướcmặt tôilàmộtnghệnhânnàođóđangungdungsáng tạonghệ thuậtkhinhữngcựcnhọcbaonămhằn trênkhuônmặtbố tanracảnỗibuồnlocũngbiếnmấtchỉcónụcườikhigóibánhlà tươi tắnmãikhông thôiBốkhônggiốngmộtnôngdânkhắckhổ thườngngàyđêmđêmkéolưới trênsôngbanngàycònglưngđàođấtđónggạchKhi tâmy
hồnmộtngườilàmùa xuânmuộnphiềnbỗngkhôngcònchỗ trúngụBóngbốđổdài trênnềnnhàđãnứttoác,ánhđiện vàngnhạtdịudàngsoichiếunhữngchồng
ẳbánhđãgói xongtừnghàngg
thẳng tắpChưabaogiờ tôinhìnkỹbàn taybốnhưlúcnày. Đôibàntay
ấgóibánhnứtnẻsâuđen từng vếty
ấyđãmấymươinămchèo thuyềnđiđánhcánuôilớnbachịem tôiNhữngđêmđôngbuốtgiákhi tôicuộn tròntrongchănmơgiấcmơLọLembố tôiđã vác thuyềnlênđườngracácconsôngHành tranggói vộilàdúmmuốimộtnắmcơm vàcannướcđãngảmàuthờigianBâygiờ,cũnglàbàn tay
ếấy
ếấđanggóichochịem tôimộtcáiy y
Tếty
ấmêmbaobọcchúng tôi trongnhữngchămchútđủđầy.Trờichạng vạng tốibốmớihoànthànhcông việc vàđứngdậy vươn vaichúng tôilạiríurítchơingoàicửabếpxemmẹluộcbánh Trongcănbếpmộcmạcgiăngđầymạngnhện vàbồhóngmẹngồilomkhomnhómlửabàn tay
ồgầyguộcđensạmnhững vếtđồiy
mồiMùikhóinồngcay,
ẩmùilábạchđànhănghắc,mùicủiy
ẩmướtcònngaingáiquyện vàonhaubênánhlửabậpbùngSaumộthồiđunmẹgọimấychịem tôivào, thong thảcờiramấycủkhoaiđãvùi tựlúcnào, tỉmẩnbóclớp vỏđenmủmmỉmnhìncáccon vừaăn vừa thổiphùphù Tôinhìn thấyhaimắtmẹđỏau vìkhói trên vaiáomẹcòndínhcảvệtđencủanhữngquecủicháydởquệt vàonhưngmắtmẹlấplánhnhưnhữngngôisao,soi vàolòng tôiánhsángcủadịudàngbaobọcCănbếpấy,nồibánhchưng thơmấyneomãi vàotâm tưởng tôibởingọnlửaấmápcháytừlòngmẹngọnlửa yêu thươngcảđờivìcácconmà thắplênNộitôibảobánhchưngngon vìcácnguyênliệuđềuquấnquyện
ằbênnhaulạiđượcgóighémy
bằngbiếtbaonhớthươngcủamộtngười vớinhữngngườithânđãkhuấtNhớnămnàongườithâncòngóibánhchotahômnayngườita yêuquýđãlàbứcảnhtrênbànthờnghingútkhóiMỗilầnnộithắphươngtôithấytaynộiđềurunrunmắtnhòeđitrongnghingútkhóiChắcgiâyphútđónộiđãnhớbamẹcủamìnhthậtnhiềuKhôngaibiếtquỹthờigiancủamìnhlàbaonhiêukhôngaihaycònđượcbaonhiêulầnngảđầuvàovaimẹmỗilầnluộcbánhbốsẽngồiđógóithêmbaonhiêumẻbánhchưngCuộcđờilàvậy,tronggặpgỡđãcómầmlybiệttronggiâyphútsumvầyđãcócảdấuhiệucủachia xaNhữngngườigiàbànchânđãtrảiquamọigaigócthăngtrầmtâmhồncứngcỏinhưngcũngmongmanhquáđỗiKhinhữngđứaconthahươngcònđangbậnrộnvớihànhtrìnhlậpnghiệp,mưusinhthìởmiềnquênàođó,nhữngmáitócngảmàuđangnhìn xaxămvềphíachântrờilặnglẽđợichờnhữngcánhchimdicư.CuộcsốngtươiđẹpSố03VŨ THỊ THẢONHỚ THƯƠNG