Page 76 - Demo
P. 76
Nhàvăn NGUYỄN TRƯƠNGQUÝSơn bạn rượuvong niênvàchuyêngiatruyềnthông yêuvănchươngchìađiệnthoạicho nhàvănNamxem một bàicóvẻdàitrên mạng“Nó bảovăncủaanh namtínhđộchạiNam nheo nheo mắt, khôngmang kínhthìchịuchết“Namtínhđộc hạiàAnhcười khục mộtcái rồi rít hơithuốc, khóemiệng miết ra hai bênSơn nóiđấy là bàicủa một nhà nghiêncứu,hình nhưở mộttrườngđại họcCóvẻ như ngườiviết là nữ,chỉtríchNamcó xu hướng phân biệtgiới,tác phẩmđậmđặctuyên ngôn mangtínhgiatrưởngvà hạthấp phụ nữ.Namthờơ nghe,nghĩcả sáng nay ngồichưađượcviệc gìTừ saucuốntiểuthuyết ra mắt năm kiaNamđangởtrạngtháicùn bútNamđã invàicuốntiểuthuyết, ngheđâuanh sẽđược xéttặng một giảithưởng mangtínhcống hiến Sơn nóitầm nàytrao giảichoNamđã là muộn Anhđã là mộttêntuổiđược bảochứngtừ lâutừ giớichuyên môn lẫn bạnđọcSơnvẫn nóicác bài phê bình kiểu nàythỉnhthoảngvẫn xuất hiện Đúng là nó khôngtheokiểu phê bìnhcơ bảnđánh giácao,chỉthêm mộtphần“nhữngđiểm hạnchế”ởcuối bàiKiểuđóthì sẽ rất yêntâmcho nhàvăn nhưNamMộtvàiý kiến ngượcchiềuchắc gìtổn hại nổivịthếvănchươngđãđược xác lậpcủaanhThôiđiôngtướng,ông bán rượuchotôi mà nói nhưtiến sĩvăn họcMàychơivớitao nhưthế màcòn nóigiọngấyà-Namchửi Sơncười xòa nghĩ khôngbiếtNamđọc xong sẽ phảnứngthật sự ra saoHọ ngồi lơđãngtrongquáncà phêNăm nayrét muộnvừa mớicó gió mùavềđêmquaNamcàu nhàuTaođangchánviết, lại bị mất ngủ,già mẹ nó rồiVài ngườiquen mặt nhận raNam,kéo ghế ngồi xuống, bànvềtrận bóngtrêntiviđêmquaMột mùithơm lướtquacùng gióCảđámquay ra nhìnBacô gáitrẻ mặcváy ngắnchânđi guốccao gót, láchqua lốiđi hẹpMộtvịkháchtrung niên huýt sáo nhạc bàiCô gáivótchôngMộtcô gáitrẻcằm nhọnmũicao bấtthườngquay ra nhìnnét mặtcăng mịn không rõtháiđộ lườm hay khiêu khíchÔngkháchchuyển sang hát“Ai nhanhtayvót bằngtayem,chim hótkhông hay bằngtiếng hátem…Lần nàythìcô gái lườmthật, rồicô huýt sáotiếp luônđoạn giảthanhcủa bài hát,trong khi mặttỉnh bơchămchú nhìnvàođiệnthoạiMấyông há hốc mồm rồitrầmtrồvới nhau,ôngvừa hátđịnh ra làmquen nhưngNam kéoáo ngăn lạiVui màanhông kháchcườiNam lắcđầu,“báu gì***Buổitối,con gáiNam bỗng nhiên nhìnanhcười rấttinhquáiNamchộtdạ không biếtcóchuyện gìVợanhthắc mắcCườicườithế làlại xin xỏ gìàHay ra mắt bạntraiCon gáilườm mẹ“Mẹ nghĩ khôngcó gìđểcười ngoàitinlấychồngàVợNam nhúnvai, giờthế hệ mớiđộngđếnchuyện giađình là nhưđỉa phảivôi“MẹđọcchưaBàivề bốđấy Đứacon gáirúc ríchVợNamvốnquenvớiviệcchồngthỉnhthoảngđược lên báo, nên hờ hữngcầmcáiđiệnthoạicủaconNam sực nhớđến bàiviết Sơnnói AnhvẫnchưađọcLinhcảmchẳng lành,anhvội ghé mắtvàocạnhvợ nhưng rồithấyvợimắng bấtthường,anh ra một góc sofa lấycáiiPad ratìm kiếmBàiviết lạichỉcótrên mạng xãhội,anh khôngdùng nênđâm ratò mòTrướctới giờ,Nam nhấtđịnh khôngdùngđiệnthoạithông minhTao là ngườitiền sử.Kệ bọn màyvới bathứ lăng nhăngCon gáiNamthì bảoVăncủa bố bạncon bảo nhiềutừcổ,đọc khóNamvẫndè bỉu Sơn xuthời, bị mạngchi phối“Mày giốngcon gáitao, suốt ngày hóngtin giậtgân nhưchó hóngtátao Sơncãi“Nhưng bánMinhhọaHọasĩ Đình Tân7879TRUYỆNNGẮN